Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

Đi xuất khẩu lao động mới biết mình sắp được làm cha

Cháu đang chờ đi xuất khẩu lao động bên Nhật thì bạn gái hơn 7 tuổi thông báo đã có thai. Cháu không muốn bạn gái và con cháu phải gánh chịu mọi thứ một mình. Cháu không biết phải làm như thế nào cho đúng nữa.
Cháu chào cô/chú, anh/chị trong diễn đàn tamsugiadinh.vn
Cháu là nam, sinh năm 1993, quê ở Bến Tre nhưng sống với gia đình bên ngoại ở Sài Gòn. Khi học hết cấp 3, cháu thi đỗ vào một trường cao đẳng chuyên ngành Nhật ngữ, nhưng học chưa hết năm thứ 2 thì cháu bỏ học và cùng bạn gái kinh doanh quán cà phê. Do chưa có kinh nghiệm trong cuộc sống và công việc nên cháu đã thất bại 2 lần.

Bạn gái cháu tên B., là người Hà Nội, và lớn hơn cháu 7 tuổi (bạn cháu sinh năm 1986). B. là cô gái xinh xắn, năng động, luôn quan tâm và đồng cảm với mọi người. Cô ấy xuất thân từ một gia đình cán bộ, bố B. là một người quân nhân liêm khiết và mẫu mực. B. từng tốt nghiệp khoa Anh ngữ đại học Sư phạm Hà Nội.

Sau một thời gian bôn ba vào Nam làm nhiều nghề (lúc đầu B làm tiếp viên hàng không, sau đó chuyển sang làm thư ký văn phòng), đến khi gặp cháu thì cả hai đều yêu thích công việc mở quán nên đã cùng nhau làm. Dù có nhiều trắc trở và thất bại nhưng cả hai vẫn yêu và cùng nhau vượt qua những giai đoạn khó khăn.

Vào dịp gần Tết năm 2015, do bế tắc trong cuộc sống hiện tại, áp lực của việc kinh doanh thất bại đã khiến cháu bị khủng hoảng tinh thần. Cháu đã suy nghĩ rất nhiều về tương lai của cả cháu và B. Cuối cùng, cháu quyết định sẽ ôn thi để đỗ vào đại học một lần nữa.

Và cháu đã chủ động đưa ra lời chia tay với B., vì cháu không muốn B. phải đợi chờ mình quá lâu, và thật sự cháu không dám chắc về tình cảm của bản thân mình.

Dù trải qua nhiều đau khổ dằn vặt, vì cả hai vẫn còn tình cảm với nhau nhiều, nhưng cuối cùng chúng cháu cũng chia tay. B. về Hà Nội ăn tết cùng gia đình, cháu về quê ở Bến Tre.

Qua tết B. vào lại Sài Gòn, cháu thì vẫn ở quê. Nhưng tình cảm hai đứa vẫn không nguôi ngoai được, vẫn điện thoại nhắn tin liên lạc, thăm hỏi nhau. Một vài lần cháu viện cớ lên Sài Gòn có việc và ghé nhà thăm B. Mọi chuyện như mới hôm qua và bọn cháu lại không kiềm chế được bản thân. Bọn cháu vẫn ở bên nhau và quan hệ như khi vẫn còn yêu. Một vài ngày sau cháu lại về quê.

Đến khoảng tháng 5/2015, B. đã quyết định sẽ bán lại căn nhà chung cư và về Hà Nội sống với gia đình (số tiền bán nhà B. để trả nợ cho ngân hàng). Trong thời gian đó cháu đã lên Sài Gòn và vẫn đến ở cùng với B. cho đến khi B. ra hẳn Hà Nội.

Sau khi B. ra Hà Nội, chúng cháu không cắt đứt liên lạc mà vẫn thường xuyên gọi điện hỏi han nhau. Mặc dù không nói ra nhưng chúng cháu vẫn nuôi trong lòng ý định cố gắng vì nhau. Cho đến cách đây 2 tháng, cháu đã quyết tâm sẽ cắt đứt liên lạc với B. để cả hai có thể bắt đầu cuộc sống mới. Lúc đó B. buồn và thất vọng về cháu rất nhiều.

Cách đây một tuần, khi mà cháu đã bắt đầu đi học để luyện thi lại đại học, B. chủ động gọi cho cháu một vài lần, nhưng cháu từ chối không nghe, vì cháu chưa sẵn sàng để đối mặt mới B.

Vào đêm sinh nhật của B, cô ấy đã tiết lộ cho cháu biết một điều mà cô ấy đã phải giấu và chịu đựng một mình bấy lâu nay. B. đã mang thai 18 tuần, và ngày mang thai là những ngày cuối cùng chúng cháu ở bên nhau trước khi B. ra Hà Nội.

Cháu biết tin và đã hỏi cưới cô ấy ngay lúc ấy, dù cháu chưa biết phải làm gì cả. Cháu chỉ muốn là một người đàn ông có trách nhiệm với chính người mình yêu thương và chính cuộc đời mình.

Cháu đã ra thăm B. ngay hôm sau. B vẫn chưa nói chuyện với bố mẹ về việc mang thai (bụng B vẫn bé nên vẫn không ai biết). Trong khi đó cháu vẫn chưa chuẩn bị gì cho cuộc sống như thế này cả. Cháu không có chuyên môn trình độ, cũng chưa có một công việc tử tế nào cả. Và cháu vẫn chưa biết phải nói như thế nào với gia đình mình về việc này, mặc dù người chịu nhiều thiệt thòi là B.

Sau khi cháu và B bàn bạc với nhau, cả hai đều nghĩ để cháu đi xkld nhat ban 1 nam là giải pháp tốt nhất trong lúc này. Vì như vậy sẽ tránh được việc phải tổ chức đám cưới ngay lúc này. Vì một đám cưới vội vã và lấp liếm là điều cả hai không hề muốn.

Và nếu đi như vậy, cháu có động lực học tiếng Nhật trong 3 năm ở đó, thì khi về nước vẫn có cơ hội cho cháu có việc làm ổn định. Trong thời gian này, B. vẫn có thể lo kinh tế để có thể nuôi con cho đến lúc cháu đi, cùng với sự trợ giúp của bố mẹ.

Nhưng lúc này đây cháu có hai vấn đề rất lo lắng:

  1. Thời gian để chuẩn bị được đi XKLĐ từ 6 tháng đến 1 năm, thời gian lao động là 3 năm. Mọi chuyện có thật sự sẽ ổn trong 4 năm cháu đi không? khi cháu về con cháu đã gần 4 tuổi. Cháu cảm thấy lo lắng rất nhiều, dù không nghĩ ra được phương án gì hay hơn cả. Cháu vẫn chưa thể nói cho gia đình biết.

  1. Cháu phải làm gì để giúp đỡ B. trong việc đối mặt với bố mẹ của B. B. định nói dối với gia đình là cháu đã đi Nhật rồi, và chờ đến lúc cháu về làm đám cưới. Nhưng cháu không muốn B. và cả con nữa phải gánh chịu mọi thứ một mình, nhưng cháu không biết phải làm như thế nào cho đúng nữa.

Kính mong anh chị, cô chú trong diễn đàn có thể tư vấn cho cháu phải làm gì để đúng đắn. Hiện cháu đang rất rối trí và không suy nghĩ được gì, Vì giờ cháu phải ngồi đây đợi chờ được gọi phỏng vấn đi XKLĐ, tất cả phải phụ thuộc vào người khác, cháu không chủ động được gì cả.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét